Juventus là ứng viên sáng giá nhất
cho chức vô địch Europa League mùa này. Trong 4 đội còn lại tại bán kết,
Juve và Benfica đáng liệt vào hàng những đội có truyền thống hàng đầu ở
châu Âu, nhưng ở thời điểm hiện nay đội bóng BĐN khó sánh với nhà ĐKVĐ
Serie A.
Khác biệt rõ rệt nhất: Benfica bị cho là
xứng đáng với trình độ của Europa League, trong khi Juve lẽ ra phải
tranh hùng xưng bá ở giải đấu đẳng cấp cao hơn hẳn là Champions League.
Rất tiếc, Juve đã bị hất khỏi Champions League nên mới rơi xuống Europa League. Đội loại Juve là Galatasaray,
CLB chuyên gia dùng hàng hiệu bị thải, với những cầu thủ như Felipe
Melo (cựu thành viên Juve), Wesley Sneijder hay Didier Drogba. Điều đó
cũng có nghĩa là Juve đã chơi dưới sức ở đấu trường châu Âu, mà điều đó
không chỉ là chuyện của mùa giải này.
Kể từ
sau trận chung kết Champions League 2003 (Juve thua AC Milan sau loạt
sút luân lưu 11m), đội bóng áo sọc trắng - đen thành Turin không còn
thuộc tốp những CLB hàng đầu ở lục địa già. Vụ Calciopoli từng quật ngã
Juve một vài năm, nhưng sau đó không lâu Lão bà lại nổi lên vì truyền
thống của một đội bóng lẫy lừng không cho phép Juve giãy chết, và còn vì
ở Italia bóng đá không thể không có “Lão bà thành Turin”.
Juve
cần thời gian, và đã có thời gian hồi phục sau Calciopoli. Lấy lại vị
trí số 1 bóng đá Italia cũng là chuyện không khó, bởi sự sa sút tự thân
của hàng loạt đối thủ cạnh tranh chính như 2 CLB thành Milan, 2 đội bóng
thủ đô, chưa kể Parma hay Fiorentina. Juve cũng bắt đầu dần dần thu hút
được nhiều ngôi sao, đa dạng về lối chơi, chưa kể có cả yếu tố kinh
nghiệm hoặc sức trẻ. Đó là chưa kể những trụ cột như thủ quân Gigi
Buffon vẫn ở lại dù Juve xuống Serie B thay vì chuyển đến một đội hàng
đầu trong nước hoặc nước ngoài để dự và tranh ngôi vô địch Champions
League.
Buffon,
Pirlo, Vidal, Pogba, Tevez, Llorente, HLV Conte và nhiều cái tên khác
nữa, Juve thật sự là một đội bóng chất lượng về lý thuyết, đủ sức vào
sâu và gây bất ngờ ở Champions League. Nếu so sánh lực lượng của Juve
với Atletico Madrid (vào bán kết Champions League), sẽ có không ít người
đánh giá đội bóng Serie A cao hơn. Tuy nhiên, thực tế sân cỏ lại trái
ngược như ngày và đêm.
Atletico đang có hy vọng
vô địch Champions League, viết tiếp câu chuyện thần tiên của những đội
bóng bị cho là kẻ ngoài cuộc nhưng có cơ hội lớn trở thành nhà vô địch
châu Âu (như Porto của Mourinho năm 2004, Valencia năm 2000 và 2001,
Villarreal năm 2006). Trong khi đó, Juve đành tự hài lòng với sân chơi
hạng hai châu Âu, nơi mà nhà vô địch chỉ nhận được số tiền bằng cỡ 1/12
tài chính dành cho đội vô địch Champions League.
Tiền
quan trọng, nhưng với Juve điều quan trọng hơn là danh dự và bí ẩn: vì
sao Juve liên tiếp thi đấu tồi ở Champions League, bây giờ rớt xuống
Europa League cũng khá vất vả. Dùng lực lượng mạnh nhưng Juve vượt qua
Lyon ở tứ kết không dễ dàng như dự đoán của giới chuyên môn. Rõ ràng
thầy trò Conte xem Europa League là sân chơi nghiêm túc và cố giành
thắng lợi sau cùng, nhưng càng cố (và càng vào sâu ở giải) Juve càng bộc
lộ những hạn chế của mình.
Qua những gì đã
thể hiện, chưa chắc Juve vượt qua Benfica ở bán kết. Trong tư cách ứng
viên số 1, Juve có vô địch Europa League cũng chẳng nhiều người tán
thưởng, nhưng nếu không sẽ bị chỉ trích nặng nề. Kiểu gì cũng “chết”, đó
là chưa kể những luận điệu kiểu như “một đội có Pirlo, Buffon, Vidal,
Pogba nhưng không qua nổi vòng bảng Champions League là xấu hổ lớn”.
Tóm
lại, Europa League vốn không dành cho Juve. Mùa tới, nếu không qua nổi
vòng bảng Champions League, Juve có lẽ nên cố tình xếp chót bảng thay vì
thứ 3 (bị “ép” xuống Europa League), để được yên thân và đỡ nhức đầu
hơn!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét