Thứ Bảy, 11 tháng 4, 2015

BÌNH LUẬN: M.U cần ác quỷ như Van Gaal

Diego Maradona chỉ trích Louis van Gaal giống như “ác quỷ” vì đày ải Radamel Falcao trên băng ghế dự bị. Tuy nhiên, bất cứ đội bóng nào đặc biệt là Man Utd đều cần một ác quỷ như thế.


Falcao xứng đáng bị loại

Maradona có thể là một cầu thủ siêu hạng, nhưng ở vai trò huấn luyện viên, ông không khác gì kẻ học việc. Bất cứ người Argentina nào cũng hiểu điều này. Cũng bởi thế, ông mới chỉ trích Van Gaal vì đầy ải Falcao trên ghế dự bị. Đơn giản tiền đạo người Colombia xứng đáng bị loại khỏi đội hình sau những gì đã thể hiện.


Thực tế cho thấy Falcao không thiếu cơ hội ở mùa giải này. Tính tổng cộng, anh có 15 trận đá chính cho Man Utd, thêm 8 trận khác ra sân từ ghế dự bị. Nếu Falcao không tái phát chấn thương đầu gối (điều mà anh đã chối bỏ) từ tháng 10 đến tháng 12 năm ngoái, con số này chắc chắn sẽ cao hơn nhiều. Để có suất cho Falcao, Van Gaal không ngại đẩy Rooney xuống hàng tiền vệ, thậm chí đá ở vị trí tiền vệ phòng ngự. Đó rõ ràng là sự ưu ái rất lớn với tiền đạo người Colombia.

Nhưng Falcao đáp lại sự ưu ái đó như thế nào? Câu trả lời là vỏn vẹn 4 bàn thắng và thêm 4 pha kiến tạo ở Premier League, ngoài ra, anh hoàn toàn mất hút ở FA Cup suốt từ đầu mùa giải đến nay. Tính chi li, Falcao cần đến 258 phút, tức hơn 4 tiếng đồng hồ để ghi được 1 bàn thắng ở Premier League. Nếu nhìn qua các con số đó, bạn sẽ nghĩ rằng một “siêu dự bị” như Chicharito thậm chí sẽ làm tốt hơn. Đó không phải thành tích tốt của một chân sút được định giá 45 triệu bảng và hưởng lương 265 nghìn bảng mỗi tuần. 

Nếu không vì sự “đắt đỏ” và danh tiếng của Falcao, có lẽ HLV Van Gaal đã loại bỏ tiền đạo này từ rất lâu rồi. Falcao đã có rất nhiều cơ hội để chứng minh giá trị của bản thân, nhưng anh không làm được. Cùng lúc đó, các cầu thủ khác của Man Utd thi đấu tốt hơn và họ xứng đáng được nhận cơ hội hơn Falcao. Đó là quy luật cạnh tranh khốc liệt mà bất cứ cầu thủ chuyên nghiệp nào cũng phải biết và hiểu rõ. 

M.U cần “ác quỷ” như Van Gaal

Falcao không phải trường hợp đầu tiên, cũng không phải người cuối cùng bị Van Gaal “trảm” không thương tiếc như vậy. Trước anh, Ander Herrera từng nếm mùi tương tự sau chấn thương, Luke Shaw, Marcos Rojo, Rafael… tất cả đều phải lên ngồi ghế dự bị vì không đáp ứng được yêu cầu của HLV người Hà Lan. Mới nhất, Di Maria mất suất đá chính vào tay Juan Mata vì thi đấu kém hiệu quả hơn. 

Sự quyết liệt và quyết đoán của Van Gaal chính là điều mà Man Utd cần trong giai đoạn cải tổ toàn diện này. Ở đó, bất cứ cầu thủ nào cũng phải chứng minh thực lực của bản thân. Chỉ có thực lực chân chính - chứ không phải danh tiếng hay mức giá chuyển nhượng của các cầu mới giúp Man Utd tiếp tục cải thiện sức mạnh và trở lại đúng với vị thế của họ. Cũng vì lẽ đó, Ashley Young, Felliani, Valencia… được trọng dụng khi chứng minh họ “hữu ích” với đội bóng. Họ đều là những cái tên gây thất vọng ở mùa giải trước, nhưng vẫn không ngừng cố gắng để chớp lấy cơ hội ngay khi có nó.


Falcao không làm được như thế. Trước và sau chấn thương, anh đều nhạt nhòa như nhau. Dù đá chính hay đá dự bị, Falcao đều cho thấy hình ảnh bất lực tuyệt đối trên sân cỏ. Chỉ tinh thần quyết tâm thôi là chưa đủ, Falcao phải chứng minh anh có thể đóng góp nhiều hơn cho Quỷ đỏ ngoài những pha trượt chân vô duyên hay những lần bứt tốc như... hết hơi trên sân cỏ. 3 bàn thắng vào lưới Bahrain và Kuwait không nói lên nhiều điều, đơn giản đây là các đội tuyển quá yếu so với Colombia của Falcao. Thậm chí, Bahrain và Kuwait đều yếu hơn rất nhiều so với các đội bóng ở Premier League, chưa kể tính chất giao hữu của trận đấu khiến Falcao dễ thở hơn nhiều so với các trận đấu ở nước Anh. 

Vì vậy, những người hâm mộ Falcao như Maradona, những người phải bảo vệ Falcao như José Pékerman (HLV tuyển Colombia) có thể coi Van Gaal là “ác quỷ”, nhưng người hâm mộ Man Utd lại hạnh phúc vì họ có một “ác quỷ” như thế. Đơn giản, quyết định của Van Gaal với họ mà nói đều hợp tình, hợp lý và quan trọng hơn cả, giúp Man Utd mạnh mẽ hơn hẳn trước đó. 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét