Marcus Rashford ghi 2 bàn, kiến tạo 1 bàn giúp M.U đánh bại Arsenal 3-2. Chỉ sau 2 trận, Rashford đã có 4 bàn thắng, bằng tổng số pha lập công của Radamel Falcao trong màu áo M.U.
Với 2 bàn thắng cùng 1 pha kiến tạo, Marcus Rashford chính là người hùng trong chiến thắng của M.U
Chuyện thời sự: Marcus Rashford ghi 2 bàn, kiến tạo 1 bàn giúp M.U đánh bại Arsenal 3-2. Chỉ sau 2 trận, Rashford đã có 4 bàn thắng, bằng tổng số pha lập công của Radamel Falcao trong màu áo M.U. Xin nhắc lại, Falcao mới là chuyện của cách đây 1 năm, là cầu thủ được M.U kỳ vọng sẽ là siêu tiền đạo của sân Old Trafford với mức lương 265.000 bảng/tuần. Hóa ra, Falcao là siêu… “bom xịt”.
Cũng chuyện thời sự: Danny Welbeck ghi bàn cho Arsenal vào lưới đội bóng cũ M.U. Cầu thủ 25 tuổi này từng là một thần đồng của M.U, nhưng khi Alex Ferguson giải nghệ thì Welbeck mất đi người bảo hộ, nên bị đẩy sang Arsenal. Khi Arsene Wenger mua Welbeck, tiền đạo này đã là sản phẩm hoàn chỉnh chứ không thuộc dạng tiềm năng, một loại “lúa non” mà Arsenal rất quen thuộc, từ phát hiện, mua về và sử dụng.
Arsenal dùng nhiều cầu thủ trẻ vì Wenger không đủ tiền mua ngôi sao khi phải chạy đua về chuyển nhượng với các đội bóng lớn khác ở Anh. Theo Walcott là một cựu thần đồng, cầu thủ này đã ở Arsenal 10 năm nhưng mức phát triển rất hạn chế. Đến lúc này, có thể khẳng định là Walcott đã đạt đỉnh cao cá nhân, khó phát triển hơn nữa.
Walcott chính là người để mất bóng dẫn đến một bàn thua của Arsenal trước M.U. Trong… bệnh viện, Alex Oxlade-Chamberlain miệt mài chữa trị chấn thương nặng vừa dính ở trận gặp Barcelona tại lượt đi vòng 1/8 Champions League. Thần đồng này bỏ lỡ một cơ hội cực kỳ tốt trước Barca, đó có thể là bước ngoặt quyết định kết cục cuộc so tài Barca - Arsenal.
Ox-Chamberlain và Walcott đại diện cho cái mà Wenger gọi là “bí ẩn, thú vị, kích thích nhưng cũng đầy rủi ro, giống như bạn hẹn hò với một cô gái trẻ, đẹp, hấp dẫn nhưng không biết nhiều về nàng”. Đó chính là cách Wenger nói về các cầu thủ trẻ.
Hiện tại, Arsenal vẫn còn nhiều người trẻ giỏi (như Hector Bellerin), nhưng đã dần bỏ xu hướng dùng người trẻ, thay vào đó chuyển sang mua và dùng ngôi sao thành danh, như Mesut Oezil và Alexis Sanchez. Ox-Chamberlain có thể bị bán nay mai vì Wenger đã thấy quá đủ về anh, cũng như hiểu rõ về Walcott. Ox-Chamberlain và Walcott cùng là người trẻ từ lò Southampton, như Gareth Bale. Tréo ngoe thay, Wenger là bậc thầy về săn lùng tài năng trẻ, nhưng lại để sổng Bale. Rủi ro là ở chỗ đó, ngay cả những người giỏi nhất còn có thể lầm!
Không chỉ Arsenal mà M.U cũng có nhiều giai thoại về thần đồng. Góp phần quan trọng vào thành công rực rỡ của M.U trong kỷ nguyên Premier League (với 13 danh hiệu vô địch) là “Thế hệ 92” với những Beckham, Giggs, Butt, Scholes, anh em nhà Neville. HLV Alex Ferguson thừa nhận ông có phần may mắn với “Thế hệ 92”, vì giữa thập kỷ 90 của thế kỷ trước M.U không giàu có như hiện nay, và cũng chưa có sức hút ngôi sao như khi nhà cầm quân người Scotland dẫn dắt Quỷ đỏ ở những năm cuối sự nghiệp.
Sau “Thế hệ 92”, M.U gần như không cho ra lò sao trẻ giỏi nào. Welbeck chỉ là một trường hợp nửa chừng xuân. Adnan Januzaj tưởng như sẽ là “Ryan Giggs mới”, hóa ra bây giờ phải dự bị cho cả Rashford. Và Rashford cũng chỉ được ra sân vì Anthony Martial chấn thương. Cũng cần nói rõ là M.U mua Martial bằng giá khủng với suy nghĩ rõ ràng: đây là ngôi sao thực thụ chứ không phải là một thần đồng phải chờ thời gian phát triển.
Không ai biết thần đồng sẽ phát triển ra sao, và những đội như M.U không thể đánh cược số phận vào những cầu thủ trẻ ở một trận đánh lớn như trận gặp Arsenal, trừ khi Louis van Gaal hết cách bởi có quá nhiều ca chấn thương. M.U chắc chắn không có đất cho người trẻ từ từ thong thả lớn dần, bởi đội bóng này cần những danh hiệu ngay và luôn. Chính vì thế mà M.U chọn Van Gaal thay vì Ryan Giggs nắm đội vào mùa Hè 2014.
Thần đồng, vì thế ngày càng khó “sống” ở giải đấu đỉnh cao như Premier League
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét