Chủ Nhật, 6 tháng 3, 2016

Leicester City: “Tiếng gọi trách nhiệm”

Giới truyền thông cứ đặt ra vấn đề sức ép dồn lên Leicester City nhưng với họ thì chẳng có sức ép nào cả. Tất cả chỉ là vấn đề “trách nhiệm”.
Mới đây, khi tiền đạo CLB Leicester City, Jamie Vardy, trả lời phỏng vấn đề cuộc đua đến chức vô địch Premier League mùa giải này, anh có nói rằng, “tôi không xem các trận đấu của Arsenal và Tottenham vào thứ Tư vì đang bận… chơi trò Call of Duty trên PlayStation”. Đó là 2 trận đấu mà cả Arsenal lẫn Tottenham đều thất bại (trước Swansea, West Ham), trước khi họ chia điểm trong trận derby London hôm thứ Bảy vừa qua. Cùng thời điểm đó, Leicester giành thêm 4 điểm và tạo được khoảng cách 5 điểm nhiều hơn Tottenham sau 29 vòng đấu.
Không chỉ giới truyền thông mà cả những chuyên gia nhận định vẫn đang trông chờ một thứ vô hình gọi là “sức ép” sẽ quật đổ Leicester trong giai đoạn cuối của mùa giải. Bởi thường thì đối với những đội bóng bị xếp vào diện “hiện tượng”, vấn đề luôn là “đường dài mới biết ngựa hay”, khi mà các “ông lớn” luôn vùng lên trong những thời điểm quan trọng nhất.
Tuy nhiên, Leicester đang chứng minh điều ngược lại. Thực tế là, ngay khi mùa giải chưa bắt đầu, Những chú cáo đã bị xếp vào diện những đội bóng nằm trong cuộc chiến trụ hạng. Vậy nên, khi thầy trò HLV Claudio Ranieri có những chiến thắng ấn tượng ở giai đoạn đầu mùa và có tên trong nhóm dẫn đầu – như West Ham, họ được “nâng tầm” lên thành “hiện tượng”. Mà hiện tượng thì không nói lên bản chất của vấn đề.
Vấn đề ở đây là, khi Leicester càng thi đấu càng ổn định – như vị thế của một đội bóng lớn, thì những Arsenal, Manchester City không có được điều đó. Họ đánh mất mình vì thói quen, vì những câu chuyện bên lề. Chelsea, Manchester United hay Liverpool thì lụn bại, loạng choạng quá nhiều trên hành trình.
Vì thế, sau khi tắt hy vọng rằng thời gian và đẳng cấp sẽ làm thay đổi vị thế, đưa Leicester trở lại mặt đất thì lúc này, sự trông đợi được đặt vào yếu tố “sức ép”. Hy vọng cuối cùng cho các đại gia ở Premier League đỡ xấu mặt. Nhưng thực tế thì sức ép đang đặt lên vai của chính những tên tuổi lớn. Arsenal là sức ép về chức vô địch đầu tiên kể từ năm 2004. Man City với sức ép về việc lật đổ Chelsea trong tình cảnh nội bộ của họ có quá nhiều vấn đề. 3 tên tuổi còn lại thì giờ chỉ có mơ đến suất dự Champions League mùa tới cũng đã là xa xỉ lắm rồi.
Ngược lại, Leicester có sức ép nào không? Như cái cách mà Vardy chia sẻ về chơi game bắn súng thay vì xem đối thủ đá, rõ ràng là họ không phải chịu bất kỳ sức ép nào cả. Họ đang có động lực lớn để xua đi sức ép. Và, hẳn cũng chỉ là vô tình, trò chơi mang tên Call of Duty (Tạm dịch là Tiếng gọi trách nhiệm) mà Vardy quan tâm hơn lại chính là điều mà Leicester đang làm lúc này.
Họ ra sân, chơi bóng và tìm kiếm chiến thắng bằng tinh thần trách nhiệm sau khi đã “tận hưởng niềm vui trụ hạng”. Trách nhiệm không cho phép họ lơi lỏng bất kỳ giây phút nào. Trách nhiệm giúp họ tránh xa mọi sức ép. Trách nhiệm khiến họ không cần phải quan tâm đến việc đối thủ làm gì. Trách nhiệm của họ là làm nên lịch sử, mang lại niềm vui cho vùng Đông Midlands mới chỉ có Derby County và Nottigham Forest từng vô địch Anh, còn trong kỷ nguyên Premier League vẫn luôn là giấc mộng không nằm ngoài London và vùng Tây Bắc.
Khi Vardy và các đồng đội hiểu rõ Call of Duty thì họ biết phải làm gì ở đoạn cuối con đường. “Cầm súng lên, tự bảo vệ mình và chinh phục mọi mục tiêu”, tuy vậy, họ cũng hiểu, Premier League sẽ không có chỗ cho sai lầm, không có sự tái sinh hoặc bắt đầu lại để rút kinh nghiệm. Cơ hội tiếp theo, hẳn là sẽ còn rất lâu nữa mới đến.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét