Thứ Bảy, 28 tháng 5, 2016

Atletico Madrid: Từ tro tàn hậu Jesus Gil đến thời của Simeone

Ba cái tên đại diện cho Atletico Madrid tham dự buổi họp báo trước trận chung kết Champions League là Gabi, Fernando Torres và Diego Simeone.



Diego Simeone. Ảnh: Internet.
Diego Simeone.
Một quá khứ dài hiện ra trước mắt Rojiblancos, từ cái chết của ông chủ Jesus Gil, thăng hạng, UEFA Cup và giờ là Champions League. Atletico cần vô địch để đóng dấu cho tất cả.
Cả Gabi, Simeone và Torres đều đã ở đó khi ông chủ lập dị Jesus Gil qua đời vào năm 2004. Không nhiều cổ động viên bóng đá hiện tại hiểu Jesus Gil mang những ý nghĩa như thế nào với Atletico trong suốt lịch sử.
Đó là mẫu chủ tịch chống lại tất cả những quy tắc thông thường. Nếu Jose Mourinho là ác quỷ, Diego Simeone là đại ca xã hội đen trong bóng đá, thì Jesus Gil ở một vị thế tương đương trên tất cả các lĩnh vực, từ làm ăn, chính trị tới cả trái bóng tròn.
Jesus Gil từng khiến 58 người thiệt mạng cùng nhiều người bị thương sau khi công trình ông điều hành bị sập vào năm 1969.
Những bí mật sau đó được tiết lộ, Jesus Gil không thuê… kiến trúc sư, không thuê cả giám sát công trình, ximăng thậm chí cũng không đủ.
Jesus Gil bị giáng án tù năm năm song dưới sự bảo hộ của độc tài Franco, vị chủ tịch của Atletico Madrid sau này chỉ phải ngồi tù 18 tháng.
Trên chính trường, ông là một người cánh tả. Jesus Gil từng chửi thẳng mặt người đứng đầu Đảng Công Nhân Xã hội Tây Ban Nha trong cuộc họp thành phố là “con đ***”.
Ông cũng làm điều tương tự với nhà báo, nhà văn Carmel Rigalt trong một lần gặp gỡ giữa hai người.
Trong bóng đá, Jesus Gil đưa Atletico Madrid vô địch La Liga vào năm 1996. Ba năm sau chức vô địch, ông vào tù tham nhũng quỹ chung của câu lạc bộ.
Một năm sau khi Jesus Gil vào nhà giam, Atletico xuống hạng. Jesus Gil từng đấm thẳng vào mặt một phóng viên chế diễu Atletico trong hai năm Rojiblancos phải ngụp lặn ở Segunda B (giải hạng nhất).
Năm 2004, Jesus Gil qua đời. Atletico còng lưng gánh khoản nợ lên tới 540 triệu euro sau những năm tháng tiêu pha mờ mắt. Năm 2006, Vicente Calderon huyền thoại còn thậm chí suýt bị bán.
Simeone, Torres, Gabi đều đã trải qua khoảnh khắc đó. Và cả ba “người đội trưởng” của Atletico đều thấu hiểu sự lạc lõng, bất định của tương lai câu lạc bộ đáng sợ sau sự ra đi vĩnh viễn của ông trùm tới như thế nào.
Atletico Madrid dĩ nhiên đã đạt tới đẳng cấp hoàn toàn khác vào thời điểm hiện tại, nhưng quá khứ thì không thể bị lãng quên.
Torres là ngôi sao đầu tiên của Atletico vào thời điểm ấy. Dù El Nino rời sân Vicente Calderon vào năm 2007, nhưng không một cổ động viên Atletico nào thù hằn người đội trưởng trẻ tuổi nhất trong lịch sử của họ.
Khi Torres trở lại sân Vicente Calderon vào năm 2015 dưới tư cách một người đàn ông đã sở hữu đầy đủ toàn bộ những danh hiệu, không nhiều người mong mỏi anh sẽ có cơ hội để có một cái kết hoàn hảo như hiện tại.
Nhưng thời cơ đã tới, và Torres đóng vai trò quan trọng trong điều ấy.
“Đây là trận đấu quan trọng nhất sự nghiệp của tôi,” El Nino nói.
Gabi, người đội trưởng của Atletico hiện tại không có một sự nghiệp lung linh như Torres, nhưng anh lại là người thấu hiểu nhất sự thăng trầm.
Gabi chỉ là một cầu thủ trung bình trong giai đoạn đầu tiên anh ở câu lạc bộ (từ 2004-2007), nhưng chặng hai của sự nghiệp tiền vệ sinh năm 1983 tại sân Vicente Calderon (từ 2011 tới giờ) lại là một bước tiến lớn.
Gabi nắm giữ bản chất của Atletico, một câu lạc bộ sẵn sàng xấu chơi, sẵn sàng dùng mọi thủ đoạn để chiến thắng.
Dễ dàng để đánh giá Gabi kém hơn một tiền vệ nào đó trên thế giới vào lúc này, nhưng khi bước ra sân đấu, chẳng mấy ai vượt qua được anh. Một bức ảnh thú vị đã được báo chí Tây Ban Nha lấy lại trong cuộc họp báo trước trận chung kết.
Đó là Saul Niguez và Koke cách đây 10 năm nắm tay Torres và Gabi trong một trận đấu của Atletico.
Tròn một thập kỷ sau bức ảnh đó, cả bốn người sẽ bước ra sân khấu vĩ đại bậc nhất Châu Âu, San Siro cho trận đấu lớn nhất cuộc đời họ.
“Điều đó rất tuyệt. Những cầu thủ trẻ thừa hưởng được các giá trị cốt lõi từ bậc đàn anh. Những người mới đến giờ sẽ hiểu Atletico nghĩa là gì,” Gabi giải thích.
Diego Simeone, đại ca của Vicente Calderon đang trải qua chặng thứ ba của ông tại nửa đỏ thủ đô Madrid.
Lần dừng chân đầu tiên từ năm 1994-1997 là đỉnh cao của chế độ Jesus Gil, El Cholo giành cú đúp quốc nội cùng Atletico vào năm 1996. Lần thứ hai là điêu tàn, Atletico suy yếu khi trở lại La Liga sau hai mùa chơi ở giải hạng nhất.
Lần thứ ba là hiện tại đầy rực rỡ với cúp bạc Champions League đã gần kề.
“Tôi thích việc 113 năm lịch sử của câu lạc bộ đang nằm trên vai,” Simeone cười trong phòng họp báo.
Vô địch Champions League với Atletico không chỉ hoàn thiện giấc mơ từ khi còn là một cậu bé của Torres, của Gabi hay của hàng vạn cổ động viên Atletico trên khắp lãnh thổ Tây Ban Nha và thế giới.
Đó còn đóng hòm lại cả một thời kỳ xây dựng Rojiblancos từ đống tro tàn thời hậu Jesus Gil, một bước tiến mới tới một thời đại mới với đại ca Diego Simeone. Một chiến thắng giành cho tất cả./.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét