Trở về Stamford Bridge đối đầu với Chelsea, Jose Mourinho sẽ đứng trước tình thế tiến thoái lưỡng nan về… chiến thuật.
Phòng ngự hay tấn công trong một trận đấu lớn, đó luôn là dấu hỏi với các đội bóng do Jose Mourinho dẫn dắt. Với Man Utd, sự mâu thuẫn càng lớn hơn khi họ vừa trình diễn 2 bộ mặt trái ngược trong vòng ít ngày.
Trước Liverpool là một Man Utd thực dụng, sẵn sàng bóp nghẹt đối thủ bằng lối chơi phòng ngự chặt chẽ và có thể hài lòng ra về với 1 điểm trong tay. Trước Fenerbahce, Quỷ đỏ như lột xác, họ tấn công không ngừng nghỉ, tạo ra áp lực cực lớn trước khung thành đối thủ và chỉ dừng lại khi dẫn trước đến 4 bàn!
Điểm khác biệt ở đây không chỉ nằm ở độ khó của đối thủ (Liverpool mạnh hơn Fenerbahce rất nhiều) mà còn nằm ở địa điểm thi đấu. Hành quân đến Anfield và giành lấy 1 điểm không phải kết quả tồi, trong khi ở Old Trafford, Quỷ đỏ buộc phải thắng một đối thủ tầm trung như Fenerbahce.
Vấn đề nằm ở chỗ Mourinho đã bị chỉ trích thậm tệ vì thi đấu quá thực dụng trước Liverpool. Ông phá kỷ lục về thời lượng kiểm soát bóng thấp nhất của Man Utd kể từ khi Opta bắt đầu thống kê vào năm 2003. Vấn đề khác, Mourinho không thể hài lòng với 1 kết quả hòa tại Stamford Bridge.
Chelsea đang trong giai đoạn chuyển giao sau 1 mùa giải tồi tệ với chính Mourinho. HLV người Bồ Đào Nha trở lại với vết nhơ cần gột rửa. Ông cần chiến thắng khẳng định tài năng thay vì cố gắng tạo thêm dấu ấn về phong cách thực dụng. Quan trọng không kém, Man Utd cần 3 điểm cho cuộc đua vô địch. Lịch sử cho thấy không đội nào vô địch Premier League khi đứng thứ 7 trên BXH sau 8 vòng đấu. Man Utd không được phép tụt xa hơn so với nhóm đầu bảng. Mà muốn chiến thắng, họ cần có bài vở tấn công cụ thể thay vì cố thủ chờ thời như trước Liverpool.
Chính điều đó tạo ra sự tiến thoái lưỡng nan với Mourinho. Theo lẽ thường, Mourinho có thể ung dung phòng ngự trên sân của một đối thủ ông đánh giá là lớn như Chelsea. 1 điểm là đủ cho toan tính đường dài của ông. Nhưng chiến thắng đậm đà trước Fenerbahce đem đến cho Quỷ đỏ lựa chọn khác. Ông sẽ phòng ngự hay tấn công?
Trước Liverpool, Man Utd đã có màn phòng ngự cực tốt, nhưng họ thiếu những đợt phản công sắc bén để tạo ra sự khác biệt. Mourinho đã yêu các cầu thủ lùi quá sâu, trong khi mẫu trung phong chậm chạp như Ibrahimovic không phù hợp cho việc phản công nhanh. Bên cạnh đó, thay vì dùng Young cho vai trò phòng ngự, Quỷ đỏ có khả năng phản công tốt hơn hẳn với những cầu thủ chạy cánh tốc độ và thông minh như Martial, Lingard bên cạnh số 10 thực thụ Juan Mata.
Mourinho sẽ đứng trước lựa chọn khó khăn vì tất cả những điều đó. Cần biết rằng đối đầu với Chelsea ở Stamford Bridge còn hơn 1 trận đấu với HLV người Bồ Đào Nha. Ông không chỉ cần chiến thắng đơn thuần, mà còn phải cho thấy khả năng “đặc biệt” của mình.
Một điểm khác Mourinho không thể không tính tới là sơ đồ 3-5-2 Conte đang vận hành thành công cùng The Blues. Đó là hệ thống cực mạnh ở tuyến giữa và Man Utd có nguy cơ phải trả giá đắt nếu cố gắng pressing phá lối chơi của đối thủ. Nếu lựa chọn phương án tấn công, Mourinho hoàn toàn có thể sử dụng các cầu thủ chạy cánh nhanh và lắt léo như Martial, Lingard hay Rashford xuyên phá vào khoảng trống phía sau các wing-back của Chelsea.
Đó là lựa chọn mạo hiểm hơn, nhưng cũng phù hợp hơn với những con người Mourinho đang có trong tay. Trong một trận đấu không được phép thua, đôi khi HLV người Bồ Đào Nha cũng cần sự mạo hiểm để thành công!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét