Dù đã giành vé đi tiếp với ngôi đầu bảng B nhưng Tây Ban Nha đã bộc lộ quá nhiều vấn đề bất cập…
“Sống nhờ VAR” - đó là dòng tít trên trang nhất tờ Marca số ra ngày hôm nay. Chưa bao giờ, người Tây Ban Nha cảm thấy công nghệ VAR hữu ích đến vậy. Nếu như không có VAR, bàn thắng của Iago Aspas đã không được công nhận vì lỗi việt vị. Tương tự, ở trận đấu cùng giờ, công nghệ VAR đã tước đi chiến thắng của Bồ Đào Nha đúng vào phút bù giờ. Chỉ trong vòng 120 giây, công nghệ VAR đã đưa Tây Ban Nha từ cõi chết lên ngôi đầu bảng.
Thế nhưng, VAR không phải là lá bùa cứu sinh mãi mãi. Nói như Tổng biên tập tờ AS, Alfredo Relaño, nó chỉ mang tới phép màu tạm thời, chứ chẳng thể che mờ đi những điểm yếu người của Tây Ban Nha ở thời điểm này. Thậm chí, nhiều quan điểm cho rằng, Tây Ban Nha đang “tự sát tập thể” nếu cứ chơi như vậy.
Theo ông Alfredo Relaño, ngoài Isco, tất cả các vị trí còn lại của Tây Ban Nha đều… không đạt yêu cầu. Trong khi đó, trong buổi họp báo, HLV Hierro ngậm ngùi thừa nhận: “Đây là cách thi đấu mà chúng tôi không hề mong muốn”.
Một vấn đề dễ nhận ra nhất của Tây Ban Nha chính là sự yếu kém của hàng thủ, với sự kết hợp không an ý của Pique và Sergio Ramos. Khi chỉ ra vấn đề chính của La Furia Roja, có tới 70% CĐV Tây Ban Nha đã cho rằng hàng thủ quá yếu kém đã hại chết Tây Ban Nha.
Hơn một lần, ống kính máy quay đã hướng về phía Pique. Thế nhưng, đó là “sự tập trung” mà chẳng cầu thủ nào mong muốn. Pique bị chú ý bởi những sai lầm chết người và những tình huống để bóng chạm tay. Sergio Ramos cũng chẳng khá hơn. Chính đội trưởng Tây Ban Nha đã trực tiếp mắc sai lầm trong tình huống đầu tiên.
Trên tất cả, giữa Pique và Ramos, người ta thấy sự liên kết rời rạc. Không dưới một lần, tiền đạo cắm của Marocco, Boutaïb đã cầm bóng xộc thẳng vào vòng cấm. Điển hình là tình huống ném biên nhanh của Marocco. Cả Pique và Ramos đều nhìn nhau và không ai theo kèm với cầu thủ này.
Nhà báo Zito của tờ SB Nation đã viết: “Pique và Ramos đá cặp với nhau như Goku và Frieza hợp tác đánh Jiren vậy”. Trong khi đó, cựu HLV Real Madrid, John Toshack cho rằng điểm yếu lớn nhất của Tây Ban Nha nằm ở sự kết hợp của cặp trung vệ này.
Cần nhấn mạnh rằng cặp trung vệ Pique và Ramos đã sát cánh cùng nhau trong nhiều năm qua. Nhưng không hiểu vì sao họ bất ngờ “thiếu liên kết” tới vậy ở World Cup 2018. Trong 3 trận đấu vòng bảng, Tây Ban Nha đã lọt lưới tới 5 bàn, tức nhiều hơn ở vòng loại World Cup 2018 (3 bàn).
Không loại trừ khả năng, họ đang gặp vấn đề tâm lý (sau cú sốc sa thải HLV đầu mùa). Nói vậy bởi lẽ, trong pha xử lý của Pique hay Ramos, người ta thấy thiếu đi sự quyết đoán, tự tin. Thay vào đó, nhiều tình huống, họ thi đấu rất lưỡng lự (như bàn mở tỷ số của Marocco).
Hiệu ứng tâm lý bao trùm lên toàn đội Tây Ban Nha. Hãy cứ nhìn De Gea vụng về thế nào trong những pha xử lý. Ở khía cạnh khác, nó dẫn tới sự thiếu liên kết trong toàn đội, chứ không riêng gì cặp Pique, Ramos.
Iniesta và David Silva, hai cầu thủ làm bóng ở hai cánh đều chơi dưới sức mình và không thể tạo sự liên kết với vệ tinh xung quanh. Chỉ có Isco là khá nhất nhưng anh không thể vớt vát được sự yếu kém của từng cá nhân.
Có cảm tưởng như Tây Ban Nha đang được lập trình với lối chơi chuyền bóng quen thuộc, đã ăn vào máu. Nhưng họ đi như cỗ máy, với sự rập khuôn, thiếu sự sáng tạo, thiếu tính liên kết.
Chẳng thể kỳ vọng HLV Hierro sẽ làm tốt hơn. Anh tiếp quản Tây Ban Nha trong thế “bị động”. Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, việc truyền thụ triết lý vào đội bóng là điều gần như là không thể. Nhưng Hierro chưa làm được điều người ta kỳ vọng nhất, đó là ổn định tâm lý thi đấu của Tây Ban Nha.
Như Hierro đã nói, Tây Ban Nha sẽ cố gắng rút kinh nghiệm để tốt dần lên sau mỗi trận đấu. Hy vọng là vậy, để người hâm mộ có thể nhìn thấy Tây Ban Nha khủng khiếp hơn. Còn nếu cứ chơi như thế này, La Furia Roja có thể “chết” bất kỳ lúc nào.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét