Chỉ có sa thải Jose Mourinho và tái thiết bộ máy sớm nhất có thể, Man Utd mới có thể nghĩ đến tương lai tươi sáng như họ mong đợi. |
Đầu tiên, cần nhấn mạnh rằng Man Utd đã có những tiến bộ đáng kể trong 2 năm dưới thời Mourinho. Họ lần đầu tiên giành được Europa League ở mùa giải 2016-17, qua đó giành vé trở lại Champions League. Năm tiếp theo Man Utd trắng tay nhưng về đích thứ 2 ở Premier League và đánh bại một loạt đội bóng lớn. Có những thời điểm Mourinho đã mang cảm giác chiến thắng, cái uy quen thuộc về với Old Trafford.
Thế nhưng, tất cả những điều đó là quá ít ỏi so với những điều tiêu cực Mourinho đã và đang tạo ra. Trong 2 năm đầu tiên, HLV người Bồ Đào Nha chi ra tổng cộng 300 triệu bảng mua sắm cầu thủ, trong đó có thương vụ kỷ lục thế giới năm 2016 với Paul Pogba.
Đó là số tiền rất lớn xét theo thị trường chuyển nhượng khi thương vụ Neymar chưa “phát nổ” (3/8 năm 2017). 300 triệu bảng mà Mourinho chi ra chính xác chỉ đem về 6 tân binh cho Man Utd: Paul Pogba, Mkhitaryan, Eric Bailly, Victor Lindelof, Nemanja Matic và Romelu Lukaku. Duy nhất Ibrahimovic đến Old Trafford theo dạng chuyển nhượng miễn phí.
Với khoản đầu tư đó, bất cứ đội bóng nào cũng đủ sức tạo ra một đội bóng thiện chiến. Tuy nhiên với Mourinho, tất cả chỉ khiến mọi thứ rối tung lên. Ngoại trừ Matic xứng đáng đến từng xu, các hợp đồng khác của Mou đều không đạt kỳ vọng ban đầu. Pogba và Lukaku thiếu ổn định, Bailly chấn thương quá nhiều, Lindelof và Mkhitaryan thất bại toàn tập. Thú vị thay, ngôi sao miễn phí Ibrahimovic dường như lại là người đem đến hiệu quả cao nhất với 26 bàn thắng ngay ở mùa ra mắt.
Nhiều chuyên gia, nhiều người hâm mộ đứng ra bảo vệ Mourinho giống như cách ông tự bào chữa về “di sản” ông phải nhận ở Man Utd. Quả thực, dàn cầu thủ mà Mou nhận lại từ Van Gaal không thể so sánh với Man City hay Chelsea. Nhưng rõ ràng đó không phải đội bóng vứt đi toàn bộ. Những điểm yếu nhất của họ, từ trung vệ đến tiền vệ trung tâm và tiền đạo đều được Mourinho gia công sửa chữa, nhưng không thành công.
Đó là vấn đề rất nhiều người bỏ qua và đến khi Ed Woodward từ chối yêu cầu mua sắm của Mourinho, người ta mới giật mình nhận thấy đội hình của Man Utd vẫn… lỗi tùm lum so với các đối thủ khác.
Ở đây, cần nhấn mạnh các đối thủ của Man Utd là ai. Đó tất nhiên phải là những Man City, Liverpool, Chelsea... chứ không phải Brighton, hay xa hơn là Sevilla. Xét một cách công bằng, lực lượng của Man Utd thua kém nhiều đại gia khác ở Anh và châu Âu. Nhưng sẽ là vô lý nếu nói rằng họ dưới cơ Brighton, Sevilla và những tên tuổi nhỏ bé khác.
Nếu Man Utd chỉ thua những tên tuổi nhỏ bé đó một hai lần, đó có thể xem là tai nạn. Nhưng đến khi họ thua nhiều lần - theo cách bạc nhược, phản ứng yếu ớt - thì đó là câu chuyện về lối chơi, định hướng chiến thuật. Trước Brighton, 2 tiền vệ trị giá 150 triệu bảng của Quỷ đỏ (Fred và Pogba) thi đấu như gà mắc tóc trước các đối thủ vô danh. Thái độ của họ không tốt? Một đội bóng có thái độ không đúng đắn khi HLV của họ không bảo được cầu thủ, không tạo niềm tin và sự phấn chấn cho cầu thủ. Mourinho đã ở đâu trong hàng loạt trận đấu đáng quên của Man Utd trong 2 năm qua?
Không ai biết. Người ta chỉ biết rằng Mourinho không ở cạnh bên hầu hết các học trò của ông mỗi khi thất bại. Và có lẽ, cũng chỉ có những học trò cưng như Matic, Fellaini mới thoát được những lời đá xoáy của HLV người Bồ Đào Nha. Đó luôn luôn là những phát biểu rất khó nghe. Thậm chí, nhiều người tin rằng các cầu thủ Man Utd sẽ khác nếu Mourinho nổi điên trước mặt họ thay vì bêu rếu với truyền thông. Bầu không khí ở Old Trafford chưa bao giờ tươi đẹp và lạc quan như đám đông kỳ vọng với “Người đặc biệt”.
Trong bối cảnh Man City ngày càng bá đạo, Liverpool cũng đã định hình mạnh mẽ, mọi chuyện ở Man Utd vẫn mông lung như thể họ bước đi trong màn sương mù dày đặc. Vô phương hướng. Chỉ có sa thải Mourinho, tạo dựng lại kế hoạch dài hạn, Man Utd mới có thể nghĩ đến việc đuổi kịp các đối thủ. Tất nhiên, họ sẽ mất nhiều thời gian và mất thêm tiền bạc nhưng đó là cách tốt nhất thay vì sống lay lắt với Mourinho.
Rõ ràng Man Utd đã nghĩ đến chuyện “ăn xổi” khi bắt tay với Mourinho. Nhưng đến khi chi ra 300 triệu bảng cộng với mức lương kỷ lục cho Sanchez, họ vẫn chưa nhìn thấy điểm sáng tích cực mà ngược lại, chỉ thấy một màu u tối. Đó là lý do hợp lý nhất giải thích tại sao Man Utd lại không chi ra quá nhiều tiền để chiều lòng Mourinho một lần nữa ở mùa hè vừa qua.
Chính vì thế, tuyên bố ủng hộ Mourinho từ ban lãnh đạo Man Utd không nói lên được bất cứ điều gì. Hầu hết các HLV nhận được sự bảo vệ công khai từ ban lãnh đạo đều bị sa thải sau đó không lâu. Mới nhất là Antonio Conte và Claudio Ranieri. Bản thân Mourinho cũng trải qua kinh nghiệm tương tự ở Chelsea mùa giải 2015-16…
|
Thứ Ba, 21 tháng 8, 2018
GÓC NHÌN: Thuốc cứu M.U là sa thải Mourinho
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét