Năm 2010, khi còn chơi cho Ajax anh bị treo giò đến bảy trận vì hành vi cắn vào vai của cầu thủ Otman Bakkal bên phía PSV.
Chuyển sang thi đấu cho Liverpool, Suarez vẫn chứng nào tật nấy khi tiếp tục cắn vào cánh tay hậu vệ Ivanovic của Chelsea để rồi lĩnh án phạt cấm thi đấu 10 trận. Cũng trong thời gian ở Liverpool, anh còn vướng vào vụ việc phân biệt chủng tộc với Patrice Evra của M.U.
Có vẻ như chưa hết “ngứa răng”, ở World Cup 2014 trên đất Brazil, anh còn “nếm thử” mùi vị vai của Chiellini bên phía đội tuyển Italia.
Như vậy đã là quá đủ với một cầu thủ, năm nay đã 28 tuổi, ở tuổi chín nhất trong sự nghiệp, có lẽ Suarez sẽ không và không nên cư xử như vậy nữa. Một tài năng xuất chúng như anh nếu muốn nhận được sự tôn trọng thì không nên có hành động tương tự.
Tiếp theo là Neymar, “thần đồng Brazil”, “thần đồng Youtube”, những cụm từ người ta miêu tả về anh, nhưng có lẽ phải thêm một biệt danh nữa là “thần đồng thẻ phạt”. Cái “tật” của Neymar chính là cách chơi bóng của anh.
Theo thống kê từ năm 2009 đến nay, tiền đạo của Barca nhận tổng cộng 101 thẻ vàng và 6 thẻ đỏ, nhiều hơn cả người được mệnh danh là “đồ tể” – Pepe (78 thẻ vàng, 5 thẻ đỏ) – trong cùng thời gian.
Neymar là một tiền đạo, một tiền đạo nhưng lại nhận nhiều thẻ phạt hơn cả một trung vệ chơi chặt chém, đó là một nghịch lý nhưng lại hợp lý với Neymar.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét