Bóng đá thế giới đang được chứng kiến một xu thế mới, khi sự thống trị không đến từ những ngôi sao sáng giá nhất mà là một tập thể lầm lì, lì lợm nhất… |
“Tẩm ngẩm, tầm ngầm đấm chết voi”, câu này có thể dùng để nói về cả 2 đội đã giành quyền vào chơi trận chung kết World Cup 2018 – Pháp và Croatia. Đó là kết luận cho xu thế tại giải đấu trên đất Nga, sau khi chứng kiến những ngôi sao sáng nhất, được kỳ vọng nhất như Lionel Messi, Cristiano Ronaldo, Neymar… lần lượt về nước.
Tất nhiên, người Pháp còn có Antoine Griezmann, Kylian Mbappe, Paul Pogba, hay phía Croatia có Luka Modric, Ivan Rakitic, Mario Mandzukic… Thế nhưng, họ rốt cuộc vẫn ở trong một tập thể, là ngôi sao sáng hơn những ngôi sao khác trong tập thể đó chứ không được kỳ vọng kiểu “gánh team” như Messi, Ronaldo, Neymar.
Những màn trình diễn của Pháp và Croatia buộc người ta phải đi đến kết luận rằng, chức vô địch thế giới năm nay dành cho những kẻ lầm lì và lì lợm bậc nhất.
Hãy cứ bỏ qua vòng đấu bảng, khi Pháp có phần chật vật và Croatia lại thong dong hơn một chút – dù cả 2 cùng giành vé đi tiếp sau 2 lượt đấu, thì các loạt knock-out mới là nơi họ thể hiện tốt nhất phong thái “tẩm ngẩm, tầm ngầm” đó…
Ở Les Bleus, họ là một đội hình trẻ mà HLV Didier Deschamps mang đi (trong khi vẫn còn rất nhiều tài năng khác mà ông phải loại ở nhà vì chỉ được đăng ký 23 người). Nhưng chưa một giây phút nào trên khuôn mặt họ có sự hiện diện của thái độ lo sợ.
Bị Argentina ngược dòng dẫn lại 2-1, bị Uruguay áp sát bằng lối chơi mạnh bạo hay bị Bỉ phủ đầu qua những đợt tấn công tới tấp. Trong tất cả các tình huống, hiếm thấy sự nóng vội ở đội bóng áo Lam, giống như việc họ đã “đọc và đánh giá được vấn đề”.
Họ hoàn toàn chủ động trong mọi tình huống, để biết rằng, chỉ cần “nhấn ga” một chút là kéo lại được lợi thế - như khi ghi 3 bàn liên tiếp trước Argentina và 2 bàn trước Uruguay.
Đương nhiên, họ hiểu quá rõ mình có gì. Hugo Lloris quá tập trung trong khung thành, Raphael Varane, Samuel Umtiti chơi bóng bổng quá tốt, 2 hậu vệ biên trẻ và sung mãn, N’Golo Kante như nguồn năng lượng vô tận để có mặt ở mọi điểm nóng, Pogba dễ đánh lừa người khác trong sự “tưng tửng”…
Sự lầm lì của tuyển Pháp đến mức họ chẳng cần tiền đạo – Olivier Giroud, ghi một bàn thắng nào mà vẫn vào đến chung kết. Vì còn có sự khôn ngoan của Griezmann và tài năng cùng sự lọc lõi hơn người trong cái tuổi 19 của Mbappe.
Mọi sự chê trách, trên thực tế, chỉ là phù du và tạo ra không khí cho sự cay cú của CĐV, sự sôi động trong giới truyền thông. Bởi mục đích cao nhất là chức vô địch và hẳn nhiên, thực tài đôi khi là không đủ.
Luôn có những cái bẫy giăng ra và sẽ sập với kẻ nào để cho tâm lý ức chế dẫn dắt. Bóng đá, dù sao, cũng là cuộc sống!
Nếu nét đặc trưng trong các thế chiến đấu của “Gà trống Gaulois” là không biết sợ thì ở bên kia chiến tuyến, “không đầu hàng” là tinh thần, là phong thái của Croatia.
Việc Modric và các đồng đội trải qua 3 trận đấu liên tiếp cần đến 120 phút, trong đó có 2 trận phải nhờ đến loạt sút luân lưu, thì ai cũng biết. The Blazers có thể thiếu những cá nhân xuất chúng để quyết định trận đấu trong 90 phút bằng một khoảnh khắc nào đó nhưng họ để lại một bài học mà đến giờ, Đan Mạch, chủ nhà Nga và Anh đều đã nhận ra.
3 vòng knock-out, 3 lần Croatia bị dẫn trước, 3 lần họ gỡ hòa (trong đó có 1 lần ghi thêm bàn thắng để vượt lên trước khi trở về vạch xuất phát ở trận gặp Nga). Nghĩa là, Croatia mang đến cho người ta cảm giác đã đến lúc họ phải “chết”, nhưng rốt cuộc họ mới là kẻ sống dai nhất.
Điểm đặc biệt ở Croatia, sau mỗi bàn thắng, họ là một bộ mặt hoàn toàn khác. Như trận bán kết với tuyển Anh chẳng hạn, với hình ảnh hệt như “xác sống”, nhiều cầu thủ đỡ bóng bước 1 còn hỏng, chuyền sai. Nhưng sau khi Ivan Perisic gỡ hòa, sức mạnh tinh thần và ý chí được khơi thông để đẩy đối thủ vào thế chống đỡ.
Bất cứ ai tưởng rằng Croatia không còn sức chiến đấu đều sai lầm. Họ quá bền bỉ. Bền bỉ đến phát sợ! Họ quá nhẫn nại. Nhẫn nại đến khó tin!
Và họ quá trung thành! Với niềm tin của mình.
Ngay cả trong lúc có cảm giác bế tắc nhất, không có nhiều sự vội vàng, dù sức ép về thời gian là có thật. Khả năng rình rập là điểm rất mạnh mà họ rèn luyện được sau những trận đấu nghẹt thở
Vậy nên, ở sân Luzhniki vào Chủ nhật tới, nếu đội tuyển Pháp có ghi bàn dẫn trước thì cũng đừng vội nghĩ, “voi đã có thể thoát được cú đấm”…
Trên lý thuyết, tuyển Pháp được đánh giá cao hơn ở nhiều khía cạnh để có thể đăng quang, nhưng trên hành trình kiếm tìm hạnh phúc, những gì mà Croatia trải qua cũng đặt họ vào vị trí xứng đáng. Và biết đâu, thế giới có thể cần đến một nhà vô địch mới!
|
Thứ Sáu, 13 tháng 7, 2018
GÓC NHÌN: Pháp-Croatia - "Tẩm ngẩm tầm ngầm mà chết voi"
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét