Diego Simeone chắc hẳn đã phải xem lại rất kỹ 2 trận đấu của Bayern Munich tại vòng 1/8 Champions League. Với một HLV như ông, hẳn nhiên là sẽ tìm ra những đối sách phù hợp cho mục tiêu lọt vào chung kết sau lần thứ hai sau 3 năm.
Có thể thấy rằng, Atletico có quyền
tự hào khi tuyên bố sánh ngang Bayern về mặt vị thế khi bước vào vòng bán kết
Champions League. Bởi trong khi Hùm xám loại được Juventus thì Rojiblancos là đội
trực tiếp hạ bệ nhà ĐKVĐ Barcelona. Chính vì thế mà trước ngày đón tiếp đội
bóng Đức tại sân nhà Vicente Calderon, tiền vệ Saul Niguez khẳng định: “Chúng
tôi không phải là nạn nhân của lá thăm với Bayern”.
Một Atletico kiêu hãnh và đầy
toan tính đã sẵn sàng nghênh đón gã khổng lồ của bóng đá Đức. Với Simeone và các
học trò, ai là khổng lồ không cần biết, họ vẫn sẽ cháy hết mình. Vấn đề là, chọn
đấu pháp nào cho hợp lý?
Có thể nói, cặp đấu này có một phần
nào đó hình ảnh của vòng 1/8, thời điểm mà Juve sớm phải gặp Bayern. Đương
nhiên, Bà đầm già cũng chẳng coi họ là “nạn nhân” với lá thăm gặp phải nhà ĐKVĐ
Đức. Mặc dù vậy, cách tiếp cận trận đấu của họ ở cả 2 lượt trận sẽ phần nào cho
Simeone thấy phải làm gì trước Bayern.
Juve tỏ ra thận trọng trong trận
lượt đi trên sân nhà nhưng vẫn chủ động cầm nhịp trận đấu, gây sức ép. Ở thời
điểm họ còn chưa gây được lúng túng cho đối thủ thì cuối hiệp 1 và đầu hiệp 2
là 2 bàn thua. Chính từ thời điểm đó, đội bóng của HLV Massimiliano Allegri mới
xác định rõ hơn việc phải dồn toàn lực cho tấn công. Kết quả, lượt đi hòa 2-2.
Đó là một bất lợi về yếu tố bàn
thắng sân khách, vậy nên, họ cũng xác định rõ kế hoạch phải tấn công ở Munich.
Kết quả, họ có 2 bàn sau gần 30 phút thi đấu.
Với một đội bóng lì lợm như Juve,
chọc thủng lưới họ 2 lần trong một trận đấu là không đơn giản. Tuy nhiên,
Bayern làm được điều đó trong phần còn lại của trận đấu. 2 bàn thắng ở phút 73
và 90+1 khẳng định một điều, Hùm xám không buông súng cho đến khi nào chính thức
hết giờ. Đây là điểm mà Atletico cần phải lưu ý, nhất là khi họ từng bị đẩy vào
tình thế đó ở trận chung kết năm 2014 với Real Madrid.
Ở đây, có thể thấy rằng, Bayern
dù rất mạnh nhưng trên sân khách, họ vẫn có khả năng bị thủng lưới – không chỉ
Juve mà cả Benfica ở vòng tứ kết cũng có tỷ số hòa 2-2 trên sân nhà. Vậy nên,
Atletico có thể lạc quan, dù thống kê cho thấy, họ là 2 đội có hàng thủ mạnh nhất
tại các giải VĐQG hàng đầu châu Âu lúc này.
Có bàn thắng nhưng vẫn phải tính
tới việc hạn chế số bàn thua. Chất lượng đội hình Bayern cho phép họ theo đuổi bàn
thắng trên sân khách. Thế nên, kỹ năng phòng ngự của thầy trò Simeone cần được
phát huy. Thống kê cho thấy, Atletico chỉ phải nhận trung bình 2,57 số lần dứt
điểm trúng đích của các đối thủ ở mùa giải này – đứng thứ 4, sau Bayern, Napoli
và Juventus.
Ngoài ra, khoảng cách trung bình mà
các đối thủ của Atletico thực hiện các pha dứt điểm là 19,02m – một sự đảm bảo
nhất định cho khung thành của Jan Oblak.
Tuy nhiên, với đội hình lùi sâu –
tỉ lệ đối phương dính bẫy việt vị ở các trận đấu với Atletico chỉ là 0,7 lần trận,
Simeone phải rất lưu ý điều này. Nếu bị đẩy lùi quá sâu, họ phải có được khả
năng chống chịu sức ép tuyệt vời, bởi không như Barcelona tập trung vào bộ ba
MSN, Bayern là những phương án rất đa dạng.
Hơn thế nữa, các cầu thủ Đức
không dùng nhiều kỹ thuật như Barca mà khuấy đảo bằng khả năng di chuyển không
mệt mỏi, hoán đổi vị trí, xâm nhập từ 2 biên… Juve lì lợm là vậy cũng không thể
đứng vững trong những phút cuối. Barca cũng từng ghi bàn thắng khi hàng thủ
Atletico bị đẩy sát với khung thành. Lùi sâu là tự sát!
Vẫn biết việc phòng thủ sẽ cho
phép Atletico phản công như đã làm với Barca, nhưng Simeone sẽ cần lưu ý cho các
học trò một điều: không được để lộ bất kỳ một dấu hiệu nào của sự lo lắng, nôn
nóng, bởi điều đó càng kích động Hùm xám tấn công mạnh mẽ hơn.
Thi đấu bằng phong cách của mình
nhưng cũng phải khôn ngoan, chọn thời điểm áp dụng chiến thuật phòng ngự tích cực
hoặc dâng cao, bởi như những gì đã thấy, Bayern cũng có thời điểm “yếu đuối” và
đặc biệt sợ đối thủ mạnh dạn dùng tốc độ, xộc thẳng vào trung lộ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét