Ngày mai, Real Madrid hành quân đến Manchester để thi đấu trận bán kết lượt đi Champions League với Man City. Người hâm mộ bóng đá nào cũng biết điều này. Nhưng ít ai biết, tròn 59 năm về trước, Real lần đầu có chuyến hành quân đến thành phố này và cùng M.U tạo nên một cuộc thư hùng đầy cảm xúc, cũng tại bán kết giải đấu danh giá nhất châu Âu.
Lần đầu tiên Cúp C1 (tiền thân của Champions League) được tổ chức, người Anh không tham dự. Họ là vậy, luôn đi trước nhưng lại về sau. Giải đấu ấy, Real Madrid đánh bại Stade de Reims với tỉ số 4-3 trong trận chung kết tại Paris để lên ngôi vô địch.
Đến mùa giải 1956/57, lần thứ hai giải đấu danh giá nhất châu Âu được tổ chức, “xứ sở sương mù” mới có đại diện góp mặt. Đó là Manchester United, nhà ĐKVĐ giải Hạng Nhất Anh. Thời điểm ấy, Quỷ đỏ sở hữu một thế hệ đặc biệt tài năng và được biết tới dưới biệt danh Những đứa trẻ của Busby (Busby Babes).
M.U lọt vào bán kết sau khi lần lượt đánh bại Anderlecht, Borussia Dortmund và Athletic Bilbao. Riêng trận tứ kết với các nhà vô địch La Liga thời điểm đó, Quỷ đỏ tạo nên chiến thắng đầy cảm xúc. Lượt đi trên sân San Mames, Bilbao giành chiến thắng 5-3 nhưng đến lượt về, Quỷ đỏ lội ngược dòng ấn tượng bằng chiến thắng 3-0.
Tại bán kết, M.U chạm trán Real Madrid, nhà ĐKVĐ châu Âu, trận đấu thu hút sự chú ý của cả lục địa già. Trận lượt đi trên sân Bernabeu, Real giành chiến thắng với tỷ số 3-1, tạo ra lợi thế dẫn trước 2 bàn tương tự như Bilbao.
Một tuần sau, ngày 24/4/1957, Real lần đầu hành quân đến “xứ sở sương mù” với hành trang là chức vô địch La Liga vừa giành được vào cuối tuần. Lúc ấy, M.U cũng vừa bảo vệ thành công chức vô địch Hạng Nhất Anh.
CẦU THỦ TAXI VÀ NHỮNG KẺ CUỒNG TÍN
Real Madrid lên đường vào ngày thứ Hai. Ngay trước đó, vì hậu vệ Angel Atienza dính chấn thương, đội bóng Hoàng gia Tây Ban Nha bổ sung lực lượng bằng bản hợp đồng mượn Manuel Torres từ Real Zaragoza.
Thương vụ này được thực hiện một cách chóng vánh nhờ mối quan hệ thân thiết giữa chủ tịch Bernabeu và chủ tịch Zaragoza Cesar Alierta. Ngay lập tức, báo giới Anh chế giễu Torres là “Cầu thủ taxi”.
Theo lịch trình, các cầu thủ Real bay tới London rồi đi xe buýt về thành phố Manchester. Kế hoạch của đội bóng áo trắng là sẽ có mặt theo dõi trận đấu giữa Manchester United và Burnley.
Cả châu Âu thời bấy giờ cúi rạp dưới chân Real và bộ ngũ ngôi sao Kopa, Rial, Di Stefano, Puskas, Gento
Tuy nhiên, mọi sự sắp xếp đều bất thành. Chiếc xe buýt chở các cầu thủ Real bị vây kín bởi những người hâm mộ, những người muốn nhìn tận mặt và xin chữ ký các ngôi sao hàng đầu thế giới của đội bóng Hoàng gia Tây Ban Nha, đặc biệt là Alfredo Di Stefano.
Kết quả là xe buýt đến Manchester chậm hơn dự kiến và các cầu thủ Real bỏ lỡ cơ hội thám thính đối thủ. Ngay sáng hôm sau, báo giới Tây Ban Nha lập tức gọi người hâm mộ bóng đá Anh là “Những kẻ cuồng tín”.
Sáng hôm sau, tại khách sạn Real chọn làm đại bản doanh, Di Stefano và đồng đội lại tiếp tục bị làm phiền bởi “Những kẻ cuồng tín” khác, đó là cánh phóng viên. Họ tụ tập trước sảnh khách sạn và gây phiền phức cho đôi bóng áo trắng bằng cách xin chụp ảnh, xin phỏng vấn. Dù nhiều lần bị từ chối nhưng họ không bỏ cuộc, vẫn cố thủ trước sảnh khách sạn.
Nhìn chung, sự xuất hiện của Real đã tạo nên một cơn sốt thực sự tại Manchester. Buổi trưa ngày diễn ra trận đấu, các cầu thủ Real được thị trưởng thành phố Manchester mời dự tiệc. Trong lúc đó, vé chợ đen cuộc thư hùng này tăng gấp 10 lần, từ 10 shilling lên tới 5 bảng (trước năm 1971, 20 shilling ăn 1 bảng).
Một câu chuyện khác, vì bị đeo bám suốt ngày, Di Stefano đã nổi khùng vứt cây bút của một cậu bé 13 tuổi chạy tới xin chữ ký. Lúc ấy, “Mũi tên bạc” lẻn ra ngoài khách sạn để mua áo mưa và lập tức bị cánh phóng viên lẫn người hâm mộ phát hiện và vây chặt lấy.
MÀN THƯ HÙNG GIỮA KIẾM VÀ RÌU
Real ra sân với các cầu thủ Alonso, Torres (cầu thủ taxi), Marquitos, Lesmes; Munoz, Zarraga; Kopa, Mateos, Di Stefano, Rial và Gento. Với thế cửa trên, mặc dù thi đấu trên sân khác, đội bóng áo trắng nhanh chóng phủ đầu đối phương với 2 pha lập công của Kopa ở phút 25 và Rial ở phút 33. Tỷ số lúc này là 5-1, Di Stefano và đồng đội xem như đặt một chân rưỡi vào chung kết.
Tuy nhiên, M.U không phải là đội bóng dễ dàng bị khuất phục. Ngay đầu hiệp 2, Thomas Taylor nhen nhóm hy vọng cho Quỷ đỏ bằng pha dứt điểm quyết đoán. Những phút tiếp theo, những đứa trẻ của Busby tiếp tục quần thảo những ngôi sao Real ra trò bằng lối chơi nhanh, mạnh và đầy máu lửa.
Dù không thể ngược dòng nhưng trước khi trận đấu kết thúc, M.U vẫn kịp giáng thêm một đòn nữa. Đó là phút 85, Bobby Charlton tung cú sút căng như búa bổ từ ngoài vòng cấm, không cho Alonso lấy một cơ hội cản phá. Thành Real sau này đã thừa nhận chưa bao giờ phải đối mặt quả đại bác nào khủng khiếp như thế.
Kết thúc trận đấu, Real giành vé vào chung kết và vẫn giữ được niềm kiêu hãnh của kẻ thống trị. Trong khi đó, M.U cho cả thế giới thấy sức mạnh tiềm tàng mà sau này khiến cả châu Âu chao đảo. “Cuộc chiến giữa rìu và kiếm”, một tờ báo hàng đầu nước Anh đã mô tả về cuộc thư hùng lúc ấy như vậy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét