Everton quyết tâm tột bậc cho mặt trận FA Cup nhưng rốt cuộc họ vẫn phải dừng chân ở bán kết trước một M.U quả cảm, được vực dậy bởi một tay Wayne Rooney.
ROONEY = PIRLO + GATTUSO
Mười ngày trước, Rooney bực tức khi bị Van Gaal thay ra trong chiến thắng trước Aston Villa. Ai cũng hiểu vì sao “số 10” khó chịu. Nhưng với Van Gaal, ông đang vặn dây cót cho một con quái thú. Mọi thứ được dịp bung ra trong trận đấu quan trọng nhất với M.U trong mùa này: bán kết FA Cup.
Thêm một năm nữa không danh hiệu là thêm một năm thảm họa nữa. CĐV M.U hiểu, còn Van Gaal cũng hiểu rằng một người yêu Quỷ đỏ như Rooney sẽ làm tất cả để chiến thắng trước Everton. Trong đội hình xuất phát gửi BTC, Rooney được bố trí đá hộ công phía sau Marcus Rashford như thường lệ. Nhưng trong trận đấu, mọi thứ thay đổi.
Anh chuyển xuống đá ngang hàng với Michael Carrick và để Marouane Fellaini chơi dịch lên trên. Một toan tính không mới của Van Gaal nhưng phát huy hiệu quả tối đa trong trận này. Rooney thể hiện khả năng kiến tạo ngay cả khi chơi lùi của mình với những đường chuyền mang thương hiệu Andrea Pirlo. Trong 20 phút đầu, anh đã 2 lần đặt Anthony Martial và Jesse Lingard vào tư thế thuận lợi như thế nhưng đáng tiếc những đồng đội trẻ tuổi này đều đã bỏ lỡ.
Không dừng lại ở đó, sự xông xáo và nguồn thể lực sung mãn của Rooney giúp anh tranh chấp tốt ở giữa sân và hỗ trợ đắc lực cho Carrick. Quan trọng nhất, kinh nghiệm đọc trận đấu giúp “số 10” phán đoán được các tình huống nguy hiểm. Người ta tự hỏi làm sao một cầu thủ vồn mác hộ công như anh lại có thể băng qua đến hơn 50m để về phá bóng trên vạch vôi sau nỗ lực của Romelu Lukaku những phút đầu trận.
Nhưng Rooney là vậy, luôn tạo ra sự khác biệt từ chính cá tính mạnh mẽ của mình. Ở điểm này, người ta thấy anh giống hệt với Gennaro Gattuso. Hội tụ những phẩm chất tốt nhất của 2 siêu sao đình đám một thời của Milan, dễ hiểu vì sao CĐV hô vang tên Rooney sau trận đấu. Chiến thắng này là một lời nhắn nhủ tới Roy Hodgson, người ngồi trên khán đài rằng Rooney đủ khả năng dẫn đầu ĐT Anh tại EURO 2016.
MARTIAL XỨNG ĐÁNG ĐẾN TỪNG ĐỒNG
Sự hoài nghi về số tiền kỷ lục mà M.U bỏ ra hồi đầu mùa cho Martial giảm hẳn sau chiến thắng trước Everton. Người ta không thể trông đợi gì hơn ở một tiền đạo 20 tuổi trong trận cầu căng thẳng đến nghẹt thở như vậy.
Tuy nhiên, chính HLV Roberto Martinez cũng đã tạo điều kiện để Martial lộng hành. Seamus Coleman dính chấn thương vào tuần trước, Bryan Oviedo chơi thảm họa trong trận thua 0-4 trước Liverpool, do đó Muhamed Besic được bố trí hậu vệ phải và đối đầu trực tiếp với Martial.
Besic là một cầu thủ tài năng nhưng anh không phải một hậu vệ, đặc biệt là hậu vệ phải. Không có kỹ năng phòng ngự cần thiết, Besic thua thiệt hoàn toàn trước tiền đạo của M.U. Cú căng ngang để Fellaini mở tỷ số cũng bắt nguồn từ pha đi bóng vượt qua Besic của Martial.
Cũng từ một tình huống cắt vào trong tương tự, Martial đã đâm vào nách của John Stones và Besic trước khi ghi bàn ấn định chiến thắng 2-1 cho M.U. Chơi tự tin và bản lĩnh, người ta đang dần được chứng kiến một Martial sung sức nhất. Đặc biệt khi khả năng phối hợp với các đồng đội trẻ như Rashford và Lingard được cải thiện, mơ ước về một tam giác tấn công màu nhiệm không phải là viển vông với người hâm mộ Quỷ đỏ.
NHỮNG NGƯỜI HÙNG… KHÔNG THẦM LẶNG
Trong 32 trận có Morgan Schneiderlin trên sân, M.U thắng 19 và thua có 5. Nhưng khi không có anh, Quỷ đỏ thắng 8 và thua tới 9. Tuy nhiên, bỏ qua tất cả, Van Gaal vẫn chọn Fellaini thay vì Schneiderlin.
Tiền vệ người Bỉ đã chơi hay không ngờ ở vị trí hộ công, liên tục xuất hiện trong vòng cấm đối phương và đón mọi đường bóng bổng được câu vào. Sức mạnh và thể hình đã được anh thể hiện đúng chỗ. Bàn mở tỷ số là phần thưởng xứng đáng cho nỗ lực của “tóc xù”.
Đương nhiên không thể bỏ qua vị cứu tinh của M.U trong khung thành: David de Gea. Ngoài 7 tình huống cản phá xuất sắc, anh còn có pha đổ người quyết đoán chặn đứng cú sút penalty của Lukaku.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét